Lời bài hát: Tím Bông Lục Bình (Tân Cổ)
1. Ngày xưa quen nhau em vẫn thường yêu hoa tím
Qua ngõ nhà em giàn hoa tím ngẩn ngơ chiều
Lời yêu đầu chưa nói, còn ngại ngùng trên môi
Sắc tím hoa bồi hồi, để lòng thêm nhớ thôi.
2. Chiều trên sông quê hai đứa nhìn ra bến vắng
Tóc thề hẹn nhau mình khẽ nói yêu trọn đời
Hoàng hôn chiều buông xuống, hoa tím lục bình trôi
Nụ hôn chưa kịp với, ngày ấy nay xa rồi
Hoàng hôn chiều buông xuống
Hoa tím lục bình trôi, nụ hôn chưa kịp với
Ngày ấy nay xa rồi.
Vọng cổ 1:
Anh còn nhớ không những mùa hoa tím nở
Mình hẹn hò nhau để rồi thương rồi nhớ
Nhớ những phút bên anh, em bỡ ngỡ nét yêu kiều
Qua ngõ nhà em, hoa tím ngẩn ngơ chiều
Em nhìn anh thẹn thùng ánh mắt
Khi anh ngỏ lời nói tiếng yêu em
Dòng sông quê lấp lánh thủy triều lên
Cầm tay em, anh trao nhẹ đóa lục bình
Khúc tự tình lay động bóng chiều buông
Dòng sông quê hương đã dâng tràn thương nhớ.
Vọng cổ câu 2:
Em tin tưởng những lời yêu anh nói
Nên đinh ninh mình là của nhau rồi
Em ghi khắc vào tim, từng chữ từng lời
Như lục bình vừa trôi vừa nở
Em nguyện lòng nặng nợ đến trăm năm
Tình em như nước triều dâng
Mà tình anh lại lớn ròng đổi thay
Lục bình rơi cánh hoa gầy
Thương em phận gái đọa đày truân chuyên.
Đâu ngờ, thuyền đi để bến mãi mong chờ
Lục bình man mác, tím hoa buồn bên sông
Từng chiều hoàng hôn, lặng lẽ ngắm hoa trôi
Càng thêm nhớ anh, tím buồn cả chiều rơi.
3. Giờ đây riêng em ôm nỗi buồn nghe tê tái
Tím lục bình trôi, người xưa đã, đã xa rồi
Còn đâu còn đâu nữa, câu hứa tình chung đôi
Giờ đây đường hai lối, buồn này sầu riêng tôi
Còn đâu còn đâu nữa, câu hứa tình chung đôi
Giờ đây đường hai lối buồn này sầu riêng tôi.
Vọng cổ câu 5:
Ngõ vắng nhà em vẫn tím màu hoa tím
Nhưng người đã ra đi cho hồn hoa chết lịm
Ôi còn đâu lời ước nguyện buổi ban đầu
Cánh lục bình xưa, mưa nắng đã phai màu
Nhớ lời anh đã hẹn hò trên bến vắng
Nhưng người đi rồi, mưa rũ trắng bờ xưa
Chiếc cầu tre, tay vịn gió đong đưa
Phút chia tay, nụ hôn chưa kịp với
Buổi chợ trưa, không còn anh đứng đợi
Quang gánh trống không mà lòng trĩu nặng u sầu.
Lý Mỹ Hưng:
Dòng sông hoa buồn tím trôi lững lờ
Chiều xưa đã cùng anh, hẹn thề sắt son trọn đời
Giờ đây, mình em nghe gió, buốt lạnh trái tim
Anh đã ra đi, chiều rơi, để em ngồi đây
Bến xưa em chờ, nụ hôn còn chưa kịp với
Khúc ca chung tình, tàn theo ánh chiều tà rơi.
Vọng cổ câu 6:
Anh ơi mùa cũ còn đâu
Nghe rưng rưng giọt lệ sầu tràn mi
Lục bình ơi, trôi mãi mà chi
Như em trôi giữa lối đi riêng mình?
Anh hỡi trong những ngày xa vắng
Em nhớ anh nhiều anh biết không anh?
Hoa còn nở tím triền sông
Em nguyền một dạ một lòng chờ anh.
Hiển thị tất cả
Qua ngõ nhà em giàn hoa tím ngẩn ngơ chiều
Lời yêu đầu chưa nói, còn ngại ngùng trên môi
Sắc tím hoa bồi hồi, để lòng thêm nhớ thôi.
2. Chiều trên sông quê hai đứa nhìn ra bến vắng
Tóc thề hẹn nhau mình khẽ nói yêu trọn đời
Hoàng hôn chiều buông xuống, hoa tím lục bình trôi
Nụ hôn chưa kịp với, ngày ấy nay xa rồi
Hoàng hôn chiều buông xuống
Hoa tím lục bình trôi, nụ hôn chưa kịp với
Ngày ấy nay xa rồi.
Vọng cổ 1:
Anh còn nhớ không những mùa hoa tím nở
Mình hẹn hò nhau để rồi thương rồi nhớ
Nhớ những phút bên anh, em bỡ ngỡ nét yêu kiều
Qua ngõ nhà em, hoa tím ngẩn ngơ chiều
Em nhìn anh thẹn thùng ánh mắt
Khi anh ngỏ lời nói tiếng yêu em
Dòng sông quê lấp lánh thủy triều lên
Cầm tay em, anh trao nhẹ đóa lục bình
Khúc tự tình lay động bóng chiều buông
Dòng sông quê hương đã dâng tràn thương nhớ.
Vọng cổ câu 2:
Em tin tưởng những lời yêu anh nói
Nên đinh ninh mình là của nhau rồi
Em ghi khắc vào tim, từng chữ từng lời
Như lục bình vừa trôi vừa nở
Em nguyện lòng nặng nợ đến trăm năm
Tình em như nước triều dâng
Mà tình anh lại lớn ròng đổi thay
Lục bình rơi cánh hoa gầy
Thương em phận gái đọa đày truân chuyên.
Đâu ngờ, thuyền đi để bến mãi mong chờ
Lục bình man mác, tím hoa buồn bên sông
Từng chiều hoàng hôn, lặng lẽ ngắm hoa trôi
Càng thêm nhớ anh, tím buồn cả chiều rơi.
3. Giờ đây riêng em ôm nỗi buồn nghe tê tái
Tím lục bình trôi, người xưa đã, đã xa rồi
Còn đâu còn đâu nữa, câu hứa tình chung đôi
Giờ đây đường hai lối, buồn này sầu riêng tôi
Còn đâu còn đâu nữa, câu hứa tình chung đôi
Giờ đây đường hai lối buồn này sầu riêng tôi.
Vọng cổ câu 5:
Ngõ vắng nhà em vẫn tím màu hoa tím
Nhưng người đã ra đi cho hồn hoa chết lịm
Ôi còn đâu lời ước nguyện buổi ban đầu
Cánh lục bình xưa, mưa nắng đã phai màu
Nhớ lời anh đã hẹn hò trên bến vắng
Nhưng người đi rồi, mưa rũ trắng bờ xưa
Chiếc cầu tre, tay vịn gió đong đưa
Phút chia tay, nụ hôn chưa kịp với
Buổi chợ trưa, không còn anh đứng đợi
Quang gánh trống không mà lòng trĩu nặng u sầu.
Lý Mỹ Hưng:
Dòng sông hoa buồn tím trôi lững lờ
Chiều xưa đã cùng anh, hẹn thề sắt son trọn đời
Giờ đây, mình em nghe gió, buốt lạnh trái tim
Anh đã ra đi, chiều rơi, để em ngồi đây
Bến xưa em chờ, nụ hôn còn chưa kịp với
Khúc ca chung tình, tàn theo ánh chiều tà rơi.
Vọng cổ câu 6:
Anh ơi mùa cũ còn đâu
Nghe rưng rưng giọt lệ sầu tràn mi
Lục bình ơi, trôi mãi mà chi
Như em trôi giữa lối đi riêng mình?
Anh hỡi trong những ngày xa vắng
Em nhớ anh nhiều anh biết không anh?
Hoa còn nở tím triền sông
Em nguyền một dạ một lòng chờ anh.