Liên Khúc Cha Cha Cha - Duyên Phận
241 lượt xemNghệ sỹ: Khang Lê
Thể loại: Trữ Tình
Năm phát hành: 2016
Lời bài hát: Liên Khúc Cha Cha Cha - Duyên Phận
[Duyên Phận]
Phận là con gái, chưa một lần yêu ai
Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài
Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn
Thầy mẹ thương em nhờ tìm người se duyên
Lòng cầu mong em đậu bến cho yên một bóng thuyền
Lứa đôi tình duyên còn chưa lưu luyến
Sợ người ta đến em khóc sau bao lời khuyên.
[ĐK:]
Chưa yêu lần nào biết ra làm sao
Biết trong tình yêu như thế nào
Sông sâu là bao nào đo được đâu
Lòng người ta ai biết có dài lâu
Qua bao thời gian sống trong bình an
Lỡ yêu người ta gieo trái ngang
Nông sâu tùy sông làm sao mà trông
Chưa đỗ bến biết nơi nào đục trong
Rồi người ta đến theo họ hàng đôi bên
Một ngày nên duyên một bước em nên người vợ hiền
Bỏ lại sau lưng bầy em ngơ ngác đứng trông theo mắt đượm buồn
Thầy mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng
Dặn dò con yêu phải sống theo gia đạo bên chồng
Bước qua dòng sông hỏi từng con sóng
Đời người con gái không muốn yêu ai được không?
[Bông Điên Điển]
Em đi lấy chồng về nơi xứ xa,
Đêm ru điệu hát câu hò trên môi.
Miền Tây xanh sắc mây trời,
Phù sa nước nổi người ơi đừng về!
Với màu điên điển say mê,
Vàng trong ánh mắt vỗ về gót chân.
Trót thương tình nghĩa vợ chồng,
Nên bông điên điển nở cho lòng vấn vương.
Tình thương em khó mà lường.
Chồng gần không lấy, em lấy chồng xa,
Giờ đây nhớ mẹ thương cha,
Còn đâu mà thong thả đi về nhà thăm.
Xa xăm nơi chốn bưng biền,
Ăn bông mà điên điển,
Nghiêng mình nhớ đât quê.
Chồng xa em khó mà về.
Hò ơ, ơi hò! Chồng xa em khó mà dzề
Hò ơ, ơi hò! Chồng xa em khó mà dzề...!
[Thương Nhau Lý Tơ Hồng]
Từ miền Nam em ngược ra Bắc mang theo câu hò điệu lý chín dòng sông
mang theo tấm lòng con trai miệt vườn
Em ra đón chàng với cả yêu thương
Này ngựa ô kiệu vàng em khớp xôn xao câu hò điệu lý bớ nàng ơi
băng qua núi đồi cao cao chập chùng đưa nàng về dinh xao xuyến lý chung tình
Quan họ người ơi tương tư mà chim sáo
se chỉ luồn kim thiếp thương chàng từ lâu
Áo bay ai đã qua cầu đôi mình duyên tình đậm sâu
Quan họ người ơi tương tư mà chim sáo
đến hẹn lại lên thiếp theo chàng một phen
Gió đưa bông lúa trên đồng thương nhau lý tơ hồng
[Trai Tài Gái Sắc]
Nhất trai làng anh công tử hào hoa
Nhất gái quê em khuê các con nhà
Tròn đôi tám nàng là bông bưởi trắng
Tròn đôi chín chàng mô-đen rất lẳng
Đôi trai tài gái sắc kém chi ai
Đôi trai tài gái sắc kém chi ai
Anh nhất làng trong
Còn em nhất làng ngoài
Tiếng vang đồn anh công tử giàu sang
Tiếng cũng vang em cô út hột xoàn
Nhà anh có ruộng cò bay thẳng cánh
Nhà em có vườn trái cây rất bảnh
Đôi trai tài gái sắc kém chi ai
Dân trong làng mong đám cưới lai rai
Trai thết bò dê
Còn gái thết lợn gà
A... Trai tài gái sắc
Trai tài gái sắc đám cưới thật là vui ghê
Trăm thuyền đuôi tôm
Năm mươi giò lái rước dâu rộn ràng
A... Tưng bừng pháo nổ
Bia rượu cũng nổ tiếng trống nhạc vang lên
Ăn mừng uyên ương
500 con gà trống
600 con vịt cồ
Nhất trai làng anh công tử chịu chơi
Nhất gái quê em tươi mát trên đời
Nhà anh có ruộng vườn trâu bò lắm
Thì đâu xá chuyện tốn hao vất vả
Năm trăng mật đi khắp thế gian chơi
Sau trăng mật ta vẫn cứ rong chơi
Anh nhất hành tinh
Còn em nhất trần đời
[Cây Cầu Dừa]
Đã lâu lắm rồi em về thăm lại chốn xưa
Đã lâu lắm rồi em về đi qua cây cầu dừa
Cầu dừa trơn trượt lắm em ơi đi mà không khéo té như chơi
Môi son má phấn chân guốc cao gót làm sao qua cầu dừa
Em ở phố thị quen rồi xe cộ đón đưa
Em đã quên em cùng anh quấn quýt bên nhau
Cây me trước nhà cây khế sau ngõ trèo leo cùng... cười
Thuở thiếu thời vui lắm ai ơi
Em đâu rồi đã bỏ cuộc chơi bỏ anh bơ vơ với cây cầu dừa
Cây cầu dừa nắng sớm chiều mưa
Em bước theo chồng khoe áo hồng bao kẻ đón đưa
Làm sao em nhớ đến cây cầu dừa
Nhớ giàn bông bí nhớ con ong bầu sớm trưa
Bây giờ em về xa lạ cả người lẫn quê
Bây giờ em về anh buồn với bao kỷ niệm
Cây cầu dừa vẫn là lối đi chung em giờ chân bước thấy mông lung
Cây me trước nhà cây khế sau ngõ nhìn em sao lạnh lùng
[Hình Bóng Quê Nhà]
Về tới đầu làng con chim sáo nhỏ hát vang rộn ràng
Qua nhịp cầu tre, qua mấy con đê thắm đượm tình quê
Bao năm qua cách trở đường xa xuôi ngược bôn ba
Ôi kỷ niệm yêu, mái tranh nghèo tỏa khói lam chiều.
Còn nhớ nụ cười, câu ca mát rượi chứa chan lòng người
Đâu rồi ngày xưa, ai đón ai đưa nắng đượm chiều mưa
Quê hương ơi, ấm mãi đời tôi uống ngọt đôi môi
Thương quá là thương, tuổi thơ nào ngọt đắng vui buồn.
À ơi, con nước lớn chảy xuôi
Đưa con thuyền chao nghiêng
theo nhịp chèo bơi ai ngân nga câu hò
Hò ơi, gió đưa gió đẩy, về rẩy ăn còng
Về sông ăn cá, về sông ăn cá, về đồng ăn cua.
Từ lúc vào đời, chân quen đất nẻ sớm trưa chiều hè
Ôi đẹp làm sao, đêm sáng trăng cao gõ nhịp chày mau
Nghe quê hương tiếng gọi mời thương những ngày tha phương
Trong cõi đời ta, giữ bên lòng hình bóng quê nhà.
[Về Miền Tây]
Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong, vui niềm vui ấm no cuộc sống.
Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông, yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng.
Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận.
Ai đi Hậu Giang đến bắc Cần Thơ.
Đi về Minh Hải hay đi về Kiên Giang.
Đi về Sa Đéc hay là về An Giang.
Miền Tây ơi! Vựa lúc miền nam hai mùa mưa nắng.
Miền Tây ơi! Sông nước Cửu Long chín nhánh phù sa,
Đất lành khắp chốn nở hoa vun bồi mạch sống mượt mà môi em.
Vầng trăng lên theo bước chân đi, qua đường quê mấy nhịp cầu tre.
Hàng cây xanh in bóng nghiêng che, quanh vườn ao đóm khuya lập lòe.
Ai đi miền xa nhớ về quê nhà.
Thăm con đường xưa bến cũ miền Tây.
Tiếng cười giọng nói trong có tình thân thương, câu hò câu hát nghe dạt dào quê hương.
[Hương Tóc Mạ Non]
Nghe em hát câu dân ca sao mượt mà lòng anh thương quá.
Tiếng ngọt ngào nào đong đưa nhớ xa xưa trời trưa bóng dừa
Hẹn hò nhau tình quê hai đứa
Mùi mạ non hương tóc em biết bao kỷ niệm
Nhắc lại thấy thương nghe thật buồn
Lâu nay muốn qua thăm anh nhưng ngại vì cầu tre lắc lẻo
Tháng ngày tuổi đời trôi theo níu chân nhau, bạc thêm mái đầu
Còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu
Ðường về hai thôn cách xa, thoáng cơn gió chiều
Nhớ mùi tóc em hương đậm đà.
[ÐK:]
Lòng chợt buồn mênh mông
Dáng xưa tan theo giấc mộng
Chắc người đã bước sang sông
Ðang mùa lúa trổ đòng đòng
Làm sao em quên, những ngày khi mới quen tên
Bên gốc đa ven đường hai đứa ngồi tỏ tình yêu thương
Anh thương tóc em bay bay trong chiều chiều gợi bao nỗi nhớ
Nhớ từng nụ cười ngây thơ thắm duyên mơ
chiều nghiêng nắng đổ
Về quê em phù sa bát ngát
Tình mình dù ngăn cách sông chứ đâu cách lòng
Mỗi lần nhớ em sao nghẹn lòng ...