Lời bài hát: Nơi Thuộc Về Nỗi Nhớ
Vùi chôn tất cả ... thật là khó khi phải đặt dấu chấm hết cho bài hát anh đang viết
Và phải rời xa nơi đây phải không em?
Nơi thuộc về nỗi nhớ là những kí ức trong đầu anh ... bắt đầu là em và kết thúc...
... Cũng là em ... Lk lady killah productionz
Cuộc đời nổi trôi em ơi ... hôm nay sống sao biêt ngày mai tới
Tiền thì cũng đôi khi không ... khi có ... anh biết sẽ thật là khó
Khi em theo anh .. khi em bên anh cuộc sống, tình yêu .. không chắc là mầu xanh
Khi em bên anh ... Và anh biết ... tiền bạc – vật chất đối với em không cần thiết
Nhưng anh biết ... em theo anh chắc không có tương lai đâu ...
Không biết,không dám ,chưa dám xây dựng tương lai
Ngày mai còn dài cho em yêu em nên nhiều khi ...anh muốn bước chân ra đi
Anh không muốn phải suy nghĩ ...chỉ hưởng thụ ...sang đi làm
Tàn tàn chiều về hút cỏ ..làm không xong , không thích thì lại bỏ
Tối chiều về ngồi chặt đen chém đỏ . Uống rượu lái xe
Giờ anh biết là nghĩa lý của cuộc sống băt đầu chấm dứt từ đây
Rồi 1 ngày mai em ra đi ..dưới màn mưa đó ...em còn nhớ đến những
Kỉ niêm mà 2 ta đã từng có ?? em nhớ những gì?? ...nghĩ đi!!
Một mình đôi chân lang thang bối rối bước trong màn mưa
Và đâu ai bên em chung đôi chặng đường dài nỗi đau trong em chợt ùa về
Tìm gì em ơi men cay dĩ vãng khiến đôi bờ môi??
Chợt run lên khi em bật khóc òa ... Gọi tên anh khi em chợt nhớ ra
Nhưng đã muộn rồi
Nơi đôi chân em bước qua 1 mình anh dừng lại
Phải chăng vẫn chưa nguôi nơi con tim anh còn tồn tại
1 chút gì đó về em .. anh kiên cường bên nỗi sợ hãi đem về mênh mông không gian
Đôi bàn tay đặt nhẹ lên khung hình nhạt nhòa....
Một chút gì đó nơi tâm can chuyển động nụ cuời ánh mắt em đang nhìn anh
Chạy trốn quá khứ hiện tại ùa về ...Cạn những gì còn vương
Trái tim anh như chưa hề tổn thương vì anh đã không biết được một lí do ...
...1 lời nói 1 hành động hay 1 cử chỉ lạnh nhạt ....
Em đã xa anh vây đó! .. 1 nụ cười 1 vòng tay thật chặt và 1 nụ hôn không thể rứt bỏ
Em đã quên anh vậy đó! Bằng những gì thật bình yên ... anh chìm vào trong giấc ngủ
Và thế giới đã thay đổi khi anh mở mắt Anh đã cuời và không tin đó là sự thật
Anh đã nghĩ đó chỉ là 1 trò đùa ..1 lời nói vui .. anh đã không còn là anh khi nhận ra sự thật
Và nỗi đau thật quá lớn mà anh phải mang theo ben mình
Một mình đôi chân lang thang bối rối bước trong màn mưa
Và đâu ai bên em chung đôi chặng đường dài nỗi đau trong em chợt ùa về
Tìm gì em ơi men cay dĩ vãng khiến đôi bờ môi??
Chợt run lên khi em bật khóc òa ... Gọi tên anh khi em chợt nhớ ra
Nhưng đã muộn rồi
Nơi đây không ai thuộc về khi thiếu vắng đi một người ...
Gạt hết những dĩ vãng ngọt ngào để sống quên đi chính anh
Và bờ môi đó nhận hơi ấm của ai ...1 ngày nào đó em sẽ nhận ra
Không ai nữa đâu ... không ai yêu em không ai hơn anh ....
Không ai có thể thay thế
Một mình đôi chân lang thang bối rối bước trong màn mưa
Và đâu ai bên em chung đôi chặng đường dài nỗi đau trong em chợt ùa về
Tìm gì em ơi men cay dĩ vãng khiến đôi bờ môi??
Chợt run lên khi em bật khóc òa ... Gọi tên anh khi em chợt nhớ ra
Nhưng đã muộn rồi
Phải hứa với anh là em sẽ luôn vui vẻ em nhé ...
Trời lạnh lắm ... không còn ai cởi áo rét cho em mặc nữa đau
Giờ em phải tự chăm sóc cho mình rồi
Thật là khó để quên đi tất cả
Nhưng có lẽ anh phải học cách chấp nhận thôi
Anh không muốn giữ lại những gì không thuộc về mình
Chắc phải mất nhiều thời gian để vượt qua được chuyên này
Không biết là bao lâu.... Anh không biết
Hiển thị tất cả
Và phải rời xa nơi đây phải không em?
Nơi thuộc về nỗi nhớ là những kí ức trong đầu anh ... bắt đầu là em và kết thúc...
... Cũng là em ... Lk lady killah productionz
Cuộc đời nổi trôi em ơi ... hôm nay sống sao biêt ngày mai tới
Tiền thì cũng đôi khi không ... khi có ... anh biết sẽ thật là khó
Khi em theo anh .. khi em bên anh cuộc sống, tình yêu .. không chắc là mầu xanh
Khi em bên anh ... Và anh biết ... tiền bạc – vật chất đối với em không cần thiết
Nhưng anh biết ... em theo anh chắc không có tương lai đâu ...
Không biết,không dám ,chưa dám xây dựng tương lai
Ngày mai còn dài cho em yêu em nên nhiều khi ...anh muốn bước chân ra đi
Anh không muốn phải suy nghĩ ...chỉ hưởng thụ ...sang đi làm
Tàn tàn chiều về hút cỏ ..làm không xong , không thích thì lại bỏ
Tối chiều về ngồi chặt đen chém đỏ . Uống rượu lái xe
Giờ anh biết là nghĩa lý của cuộc sống băt đầu chấm dứt từ đây
Rồi 1 ngày mai em ra đi ..dưới màn mưa đó ...em còn nhớ đến những
Kỉ niêm mà 2 ta đã từng có ?? em nhớ những gì?? ...nghĩ đi!!
Một mình đôi chân lang thang bối rối bước trong màn mưa
Và đâu ai bên em chung đôi chặng đường dài nỗi đau trong em chợt ùa về
Tìm gì em ơi men cay dĩ vãng khiến đôi bờ môi??
Chợt run lên khi em bật khóc òa ... Gọi tên anh khi em chợt nhớ ra
Nhưng đã muộn rồi
Nơi đôi chân em bước qua 1 mình anh dừng lại
Phải chăng vẫn chưa nguôi nơi con tim anh còn tồn tại
1 chút gì đó về em .. anh kiên cường bên nỗi sợ hãi đem về mênh mông không gian
Đôi bàn tay đặt nhẹ lên khung hình nhạt nhòa....
Một chút gì đó nơi tâm can chuyển động nụ cuời ánh mắt em đang nhìn anh
Chạy trốn quá khứ hiện tại ùa về ...Cạn những gì còn vương
Trái tim anh như chưa hề tổn thương vì anh đã không biết được một lí do ...
...1 lời nói 1 hành động hay 1 cử chỉ lạnh nhạt ....
Em đã xa anh vây đó! .. 1 nụ cười 1 vòng tay thật chặt và 1 nụ hôn không thể rứt bỏ
Em đã quên anh vậy đó! Bằng những gì thật bình yên ... anh chìm vào trong giấc ngủ
Và thế giới đã thay đổi khi anh mở mắt Anh đã cuời và không tin đó là sự thật
Anh đã nghĩ đó chỉ là 1 trò đùa ..1 lời nói vui .. anh đã không còn là anh khi nhận ra sự thật
Và nỗi đau thật quá lớn mà anh phải mang theo ben mình
Một mình đôi chân lang thang bối rối bước trong màn mưa
Và đâu ai bên em chung đôi chặng đường dài nỗi đau trong em chợt ùa về
Tìm gì em ơi men cay dĩ vãng khiến đôi bờ môi??
Chợt run lên khi em bật khóc òa ... Gọi tên anh khi em chợt nhớ ra
Nhưng đã muộn rồi
Nơi đây không ai thuộc về khi thiếu vắng đi một người ...
Gạt hết những dĩ vãng ngọt ngào để sống quên đi chính anh
Và bờ môi đó nhận hơi ấm của ai ...1 ngày nào đó em sẽ nhận ra
Không ai nữa đâu ... không ai yêu em không ai hơn anh ....
Không ai có thể thay thế
Một mình đôi chân lang thang bối rối bước trong màn mưa
Và đâu ai bên em chung đôi chặng đường dài nỗi đau trong em chợt ùa về
Tìm gì em ơi men cay dĩ vãng khiến đôi bờ môi??
Chợt run lên khi em bật khóc òa ... Gọi tên anh khi em chợt nhớ ra
Nhưng đã muộn rồi
Phải hứa với anh là em sẽ luôn vui vẻ em nhé ...
Trời lạnh lắm ... không còn ai cởi áo rét cho em mặc nữa đau
Giờ em phải tự chăm sóc cho mình rồi
Thật là khó để quên đi tất cả
Nhưng có lẽ anh phải học cách chấp nhận thôi
Anh không muốn giữ lại những gì không thuộc về mình
Chắc phải mất nhiều thời gian để vượt qua được chuyên này
Không biết là bao lâu.... Anh không biết